Author: Liên Nguyệt Thương
Translator: QT ca ca
Editor: Chiaki
Beta-reader: Chiaki, Joongah Jung
Character: YunJae
Categories: Cố trang, huyền huyễn, bá đạo công nhược thụ, ngược luyến tàn tâm, H, HE
“Chờ một chút! Duẫn Hạo vẫn chưa tới, đừng đi, đừng đi!”
Đuổi theo tia sáng còn lại, Tại Trung lớn tiếng cầu xin.
Chân đã tê rần, thân thể cũng vì không di chuyển nhiều mà trở nên cứng ngắc, chạy đầy bất ổn, hi vọng tia sáng thuộc về ban ngày có thể tan đi chậm hơn một chút.
Chân vấp phải hòn đá, Tại Trung đột nhiên ngã xuống mật đất, muốn bò dậy, nhưng lại không có sức lực.
Sự bất đắc dĩ cùng nỗi bi thương khiến Tại Trung không khỏi mỉm cười, thê lương mà cười nhạo sự ngu xuẩn của bản thân.
Duẫn Hạo căn bản sẽ không tới, ta còn ngu ngốc chờ ở nơi này để làm cái gì? Thực sự cảm thấy có chút buồn cười…
Bầu trời âm u, không nhìn ra là sắc trời đang vào buổi tối, hay điềm báo của cơn mưa dông.
Thế nhưng những hạt mưa bụi đang dần rơi xuống cùng với sự tiêu tan hoàn toàn của ánh chiều tà đã giải thích tất cả.
Trời đã tối rồi, những hạt mưa băng lương này đang thương hại ta sao? Xem ra, vĩnh viễn đều chỉ là thương hại mà thôi…
Chậm rãi nhắm mắt lại, có chút không muốn mở ra.
… …
“Tại Trung!” Vẫn chưa đi, Duẫn Hạo vừa lo lắng vừa đau lòng mà ôm Tại Trung vào trong lồng ngực mình, “Tại Trung, tỉnh dậy đi.”
“Ân… Duẫn Hạo…”
“A, là ta a. Tại Trung, xin lỗi, ta lại khiến ngươi khổ sở rồi.”
“Duẫn Hạo…” Đây là thật sao? Hay chỉ là ảo giác của chính ta.
“Duẫn Hạo… Ta không có thực hiện theo lời hứa, trời đã tối rồi, nhưng ta vẫn không có đi.”
“Tại Trung!” Duẫn Hạo có chút tức giận mà ngắt lời y, “Tại Trung, ta không để ngươi đi đâu, là ta đã hiểu sai, lưu lại, ta chỉ muốn ngươi lưu lại!”
“Ân? Duẫn Hạo có thể để ta lưu lại sao?”
“Tại Trung, lưu lại đi, ở bên cạnh ta.”
“Ta…”
“Ta biết trước đây đã khiến ngươi thương tâm, sau này ta sẽ quý trọng ngươi, sẽ không khiến ngươi khổ sở thêm nữa.”
Trước đây… Nghe đến từ đó, Tại Trung cũng không vui vẻ, nụ cười bên khóe miệng cũng trở nên có chút đắng cay.
“Không cần.”
“Cái gì?!” Tại Trung không muốn lưu lại sao? Nhưng mà… Không, lần này cho dù Tại Trung muốn rời đi, ta cũng sẽ không buông tay!
“Tại Trung, ta sẽ không buông tay!”
Lắc đầu, vẫn lắc đầu!
“Không! Ta không muốn sự thương hại của ngươi!”
“Thương hại?” Sao có thể thương hại được chứ! Chờ một chút, chẳng lẽ là…
“Tại Trung, đó là lời ta tự mình dối người, không phải sự thật.”
…
“Tin ta được không? Ta tuyệt đối không thương hại ngươi!”
…
“Tại Trung, ta yêu ngươi.”
Hôn lên đôi môi đỏ mọng nhưng băng lãnh, hai đầu lưỡi đan vào nhau, khí tức pha trộn đầy hỗn độn, “Tại Trung, ta yêu ngươi.”
“Duẫn…”
Nụ hôn triền miên, trái tim gần kề, lặp lại một lần rồi lại một lần, chỉ có câu “Ta yêu ngươi” kia…
_____________________
Ngọt chết người nha :”>
Ta cũng bị rung động rồi nga~~ xD
thiệt là quá ngọt đi a~ AoA cũng nhờ một phần lơ đểnh của Hi Triệt mà nên,còn một chap nữa là hoàn chính văn rồi nhỉ T.T
Xì poi cho nàng là chap sau dài hơn bình thường nhé ;))
Aigooooooooo. Hảo ngọt nha. Ngọt thế này ta đến sún răng mất. =)))))))). *Ta vừa đi khám răng về xong, may mà bs nói không sao *
Haizzzzzzz lúc trước thì ta cứ mong đến chương cuối mãi nhưng càng đọc đến chương gần cuối thì lại càng muốn fic cứ dài dài thêm tý nữa để xem 2 bợn chể nhà ta về sau khi bên nhau thì định hành nhau như thế nào. Bây h thì sắp đến chương cuối rồi. Buồn ghê.
Haizzzzzzzz. Ta phải cồ nhận là tác giả đúng là cái thể loại thích tự ngược nha. Nếu không thì làm sao có thể viết ra cái thể loại fic mà nhân vật chính toàn tự ngược thân không à.
Tại Tại thật đúng là nhược quá. Đã nghe trộm rồi thì cũng cố nghe nốt đi ai lại nghe chưa hết đã chạy đi chứ.
Ta muốn thấy cường Tại Tại trong fic này. Thật mong tới ngày được thấy Tại Tại cường lên rồi ngồi chỉ tay 5 ngón Hạo ca làm việc a.
P.s ta chém dài quá. Hôm nay ta thứ khuya quà lại quên h up fic của nàng nên tem tủng mất hết rôi. TT_____TT
Đừng lo, bộ mới Vì Tồn Tại của ta và Thế Thân bạn Tại đều là cường thụ hết á :3 Đảm bảo nàng mê cả công lẫn thụ luôn :”3
P/S: Nàng chém dài ta càng vui chứ sao ^o^~
Vừa uống coca vừa đọc, mém nữa thì sặc. Dạo này không hiểu sao ta lại rất dễ bị sặc, dù chẳng làm gì đang uống cũng sặc, kinh khủng nữa là sặc nước có ga nên nó trào lên mũi rồi lại chui xuống họng rồi lại trào lên rồi lại chui xuống… thât là một cảm giác rất Yomost =_____= đã thế lại còn suýt sặc lúc đọc đến màn hôn mới chết chứ, thế này còn dám hôn ai nữa :v :v :v :v :v
Chung quy là chap này rất ngọt a =)))))))))))
Nàng kể lúc nàng sặc mà ta cũng muốn sặc theo =]]]]]]]]]
Ừ, mật ngọt chết ruồi luôn =]]]]]]]]]]]]
>//////////////<
Thực ngọt nha~~~~ >///<
Cứ thế này có phải tốt hơn hông! =3=
HE muôn năm~~~~
*tung bông*
Fu fu fu~~~
Trồ ôi, ngọt đi, ngọt đi, các em nó khổ đủ rồi…
Tất nhiên là phải ngọt rồi…
HE mà… ;))
HE đấy… ;)))
Hảo ngọt a ~ vậy là từ giờ hết ngược Hạo rồi đúng hem e >///////<
Ai biết được ss :”3
Còn một chương và vĩ thanh nữa mà :3
Ai biết sẽ có chuyện gì xảy ra được :”>
sáng ra đã được một màn ngọt ngào này làm tỉnh ngẩu ;D
thấy mấy nàng bảo còn chương nữa là end rồi, đúng ko nhể??
thế thì phải kết thúc bằng một chương xôi thịt đấy nhá, từ khi theo cái fic này ss quay sang ăn chay trường T.T
Xôi thịt thì ss chờ đến phiên ngoại nhé, chứ hổng có xôi thịt ở hai chap sau đâu TT^TT
Hazzz, thế là 2 em ý về bên nhau rùi, gian nan cực khổ wa hết rùi, mừng mừng tủi tủi….
Fu fu fu…
Chắc không đấy? ;))
Ớ, đoán sai rùi Ọ_Ọ Nhưng mà như thế lại hay ^^
Tất nhiên là phải thế rồi :3 Nếu không nó sẽ phải kéo dài thêm vài chục chap nữa cho mà xem =]]]]]]]]
Vài chục chap nữa mà cứ quay quanh như vậy thì nản lắm à ^^
PS: Mà em đừng có po xì ss tội nghiệp lắm :(
Ố ye, may mà tới kịp đấy, ko là tôi sẽ bay vào chém ông Triệt và chị au!!!! Ngọt nha :”>:”>:”>
P.s: em làm việc thật năng suất, trans cũng mượt nữa <3
À nhầm, edit mượt chứ =)))))
Fu fu, em bị yêu câu cuối của ss rồi nga xD~~~
công suất làm việc của e tốt nhỉ,bộ này sắp hoàn rồi đấy. cố nốt mấy chương cuối vs cái phiên ngoại nha e:))
Tại chương nó ngắn thôi ss ;)) Mấy bộ sau em chỉ có thể ra 2 ngày/chap thôi là cùng TT~TT